Sương Anh

NHỚ NHÀ

Bóng tre nghiêng xuống lối vào
Nhà em ngói đỏ sau rào bụt xanh
Có giàn mướp hoa vàng cành
Ngẩn ngơ ong bướm tranh dành mê say

 

Bên thềm giếng ngọc trưa nay
Em hong nắng luạ tóc bay ngợp trời
Một thời lãng mạn xa xôi
Chưa phai dấu vết trên môi học trò

 

Trên tà áo trắng tuổi thơ
Còn in nét chữ như tờ thư xanh
Tiếng ve vang vọng trên cành
Màu hoa phượng đỏ nở nhanh báo Hè

 

Chia tay, em hỡi có nghe
Từ độ năm ấy...chưa về thăm em!
Nơi đây tháng Hạ buồn đêm
Ta ngồi dõi mắt bên thềm trông sang

 

Nắng nhà em vẫn trãi vàng
Hàng cây gió thổi lá vàng còn bay
Thu về nắng có hao gầy
Và em còn thả tóc bay gió trời

 

Bên hiên lượt chải Xuân đời
Mắt em vẫn sáng rạng ngời yêu thương
Mây làm tóc mộng còn vương
Tơ bay bát ngát đưa hương gió chiều

 

Nơi này lẻ bạn nhạn kêu
Gió về cho nhắn ta yêu quê nhà!
Bao giờ có dịp ghé qua
Tìm về thăm lại ...ngôi nhà năm xưa...

 

Sương Anh

Được bạn: vdn 29.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NHỚ NHÀ"